tia nắng xuyên vào trái đất
bật tung giòng nhựa trong cây
tim đã hừng đông xô tối
lòng như sóng vỗ tinh mơ
ta bước vu vơ thế giới
mở từng ngọn cỏ non xanh
đây đó bừng lên nét nhạc
bên này biết có bên kia
bên này biết có bên kia
đời cứ chia ra mảnh vụn
mịt mùng bay lượn không gian
tân toan góp quanh giọt nước
chợt đóa hoa vàng khẽ thôi
nam mô bát nhã ma ha tát
cát tự bao giờ vẫn thác sinh
thác sinh, sinh thác từng tơ tóc
tóc em rời rợi thác sinh
ta trên bình minh của đất
đời gọi đời ríu rít xa
mỗi người là một bài ca
cõi riêng riêng nhịp âm ba chập chùng
tường vũ anh thy
11/1/11
11/1/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét