ông ngồi co trên ghế gỗ như sợ lụt
trong quán cóc đêm đường trương minh giảng
xê xế xa xa bên kia là trường vạn hạnh
tôi chỉ cụng ly với ông có một lần
nhưng cú cụng truyền bao nhiêu công lực thơ
ông có đôi mắt của con vượn
lúc đăm đăm lúc thẫn thẫn thờ thờ
cuộc rượu bất ngờ khi tôi còn quá trẻ
để nhận ra chất độc ngấm vào xương
ông đã ra đi ngày bẩy tháng mười năm một chín chín tám
ở bên đó ông sẽ vẫn lê lết với thơ
vì thơ là cái mũi của nghiệp
nó ngửi được cõi người
tường vũ anh thy
12/1/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét