điêu khắc

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

hành trình, thơ Mai Ninh






lời giới thiệu: Mai Ninh không được người Việt biết nhiều như một nhà khoa học vật lý của Pháp, mà được yêu mến bởi thơ và những chuyện ngắn chuyện dài: Hợp Âm Trong Vùng Sân Khuất, Ảo Đăng, Cá Voi Trầm Sát...cùng các dịch phẩm như Đời Tôi của Marc Chagall... Chị hiện sống lãng đãng vừa đối phó với thân bệnh, vừa làm việc thiện nguyện giữa hai quốc gia Pháp và Việt. 
Bài Hành Trình làm trong tháng tư năm nay 2013 gây xúc động bất ngờ.
tvat



hành trình


Giữa giấc ngủ trưa
tôi nhìn thấy bầy ốc đang quặn mình trên đất nẻ
đá thì đỏ
cát thì vàng
lửa mặt trời sa mạc
chỉ có ốc là đen
tóp teo
thất lạc
những sinh vật nhỏ nhoi hấp hối bò
chưa thể chết
trên con đường đằng đẵng thiên di
không còn sức động đậy những chiếc râu
để truyền nhau một niềm tin khẩn thiết
ở cuối đầu kia
sau núi cao vực sâu
sẽ tới miền đất hứa
cứu rỗi và hồi sinh
có nước để uống
rau để ăn
hồ để ở

Trong cơn mơ trưa
tôi thấy
chú ốc con nhỏ nhất cuối bầy
ngước mắt thơ ngây
trời thì bao la
ốc thì bé mọn
cuộc hành trình tìm sống hãy còn xa
khát sa mạc đốt thiêu thành ảo ảnh

Chú cúi xuống thầm thì
hình như với tôi
về   ở lại và ra đi
về   những tiếng kêu bất lực
giữa ao hồ ầm ĩ tiếng xe xúc đất
lấp nước vùi rau
sự sống chìm trong sỏi đá
trong tuyệt vọng của phận người u uất
những tấm biểu ngữ bị xé toang đã đè lên họ hàng nhà ốc
chống đối chôn
chống đối cướp
đòi trả lại ruộng và ao
rau và nước

Chú ốc con thu nốt hình hài đã teo khô
vào trong vỏ áo của mình
buồn rầu từ biệt
hình như chú nói với tôi
sẽ tái sinh làm cá voi giữa biển. 


mai ninh
tháng 4/2013
 

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

tháng tư run lên trên da






tháng tư run lên trên da
mọc ra loài hoa ngứa

thời gian cũng có ba chiều
một chiều đứng
một chiều nằm
và một chiều ngồi
chiều nào cũng ngứa
tôi cố không gãi
để cái ngứa tứ tung ngũ hoành múa gậy vườn hoang
để nhớ tháng tư ngứa không kịp gãi

những hôm nhớ nước quá tôi đi ra biển
nước tôi biển như cát nhớ

tôi thật sự chỉ muốn cầm tay em
trao gửi một tình yêu nhớ nước
nước tôi là nước của nước
nơi ấy nước mắt rất âm thầm

tháng tư run lên trên da
mọc chi chít mầm nhung nhớ