điêu khắc

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

nhúng những ngón tay vào cát






cát muôn đời thin thít hơn thóc
chỉ có gió mới cạy được đôi điều
như gió đã từng mang cát đi xa
tôi nhắm mắt nhúng những ngón tay vào cát
nghe được tiếng hát thơ thẩn của trương chi
nhưng không nghe được tiếng thở của mỵ nương
mới biết đời người đàn ông không nên tương tư người đàn bà
nhưng tôi đã quá trễ rồi bạn ơi

tôi đang ở pleiku
phủi những hạt cát trên má cát
và đáp chuyến tốc hành đi hà nội
chỉ để ngồi bên bờ sông tô lịch nhớ nhung 
đêm ướt đũng
thành phố thì thầm rơi
gọi tên sài gòn ơi
nhúng cả hai bàn chân vào đêm còn nóng ấm
tiếng hát loang khắp vỉa hè thu

tôi bỗng là con cá
vẫy bàn tay trong vũng nước trong mong tìm được hôm ấy




Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

cái tát của mưa






chợt trợt từ mộng
chợt ánh sáng làm tê tái thái dương
chợt trợt cuộc đời đông đầy chợ búa
cái bối rối là làm sao có thể sống chợt trợt mơ
tôi đang ở đường nguyễn du sài gòn
tất cả những đường nguyễn du ở việt nam cũng như tất cả những đường broadway ở mỹ đều có những lầu xanh

lầu xanh lầu xanh không có con chim xanh
chỉ có những con quạ
 

chợt trợt giấc mưa
để không phải đắn đo có nên thử như ở đường nguyễn du không

bông là hoa nhưng hoa không là bông
một người gồng gánh một gánh hoa bông đi ra phố mộng
người ấy va vào tôi làm gánh hoa bông đổ ngập 
ngừng tôi ở lối nào không nhớ
lớ quớ điều chỉnh rất công phu như đếm từng hạt cát
ngẩng mặt lên chờ cái tát của mưa miền nhiệt đới
nắng rịn miết trên da



poway city 2/9/2013