điêu khắc

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

mưa không rơi trên lá cỏ ở san francisco






truyện ngắn

mưa vẫn rơi trên lá cỏ. Màu đỏ của ly rượu. Màu đỏ của lá phong mùa thu. Màu đỏ tấm áo khoác. Chàng lái một mình ở San Francisco. Cầu Golden Gate đỏ rực trong mưa hoàng hôn. Ánh nắng soi rõ từng hạt. Lấp lánh như ánh sao lấp lánh.
Chàng dừng xe may mắn có chỗ đậu. Thành phố quá nhiều quán rượu. Chàng thản nhiên khoác vai một cô gái Mỹ:
   Tôi muốn mời cô một ly ?
 Dĩ nhiên rồi. Nếu không ông đã không khoác vai tôi.
Cô gái cũng đáp thản nhiên. Miệng cô còn vướng kẹo cao su. Chàng tỉnh táo. Đó là một cô gái tóc vàng còn trẻ lắm. Cô mặc áo khoác đỏ. Ngực cô nở rộ. Mùi thơm của các chất hóa học bao trùm thân hình cân đối. Quày rượu lấp lánh ánh nhạc rock”n roll. Xuông xẻ, nhịp nhàng và cứ thế…Đó là những gì chàng hiểu được ở rock”n roll. Cô bán rượu người Đại Hàn liến thoắng tán tỉnh khi chàng trả tiền ở quày:
 Anh chị có thể mua cho em một ly không? Hôm nay sinh
 nhật em. Em cầu xin một ngày đầy đủ nhất cho em.
Cô gái Mỹ tóc vàng vừa cười vừa quay đi. Còn chàng cầm tờ giấy năm đô la dụi vào ngực cô Đại Hàn:
Chúc mừng sinh nhật cô.
Cảm ơn anh nhiều!
Cô Đại Hàn vừa nói vừa lo tiếp khách khác. Cốc rượu đỏ sóng sánh.
Ông thích cái gì của em ?
Cô gái Mỹ tóc vàng ngửa mặt nhìn chàng cùng ly rượu. Chàng nhìn ngực cô, rồi cười cười:
Không phải cái ngực đâu.
Humm!
Cũng không phải cái ấy đâu.
Humm! Cục cứt!
Hah hah ! Đúng chóc : cục cứt!
Tiếng cười khá to của cả chàng với cô gái làm nhiều người quay nhìn. Họ có thể chỉ là những tình nhân bất chợt trên đường phố. Nhưng họ có những cái nhìn vui vẻ, cởi mở tàm tạm.  Những đôi môi mượt cong cánh hoa đơm sơn màu lộng lẫy. Môi nàng ít thoa son, đôi môi mềm. Chàng đợi nàng ngoài cầu tiêu công cộng. Biển Santa Cruz lúc nào cũng ầm ĩ. Và người đông cũng ầm ĩ không kém. Khi vào cầu tiêu, sẽ có hai con số. Số 1: đi tiểu thôi. Số 2: vừa tiểu vừa tiện. Lâu thế chắc nàng thuộc diện số 2. Chàng kiểm điểm lại cuộc ăn uống: corn dog, pizza, kem, french fried, nước lạnh, bia. Cái gì làm nàng bị tháo dạ? Hah hah hah! có thể là tất cả cũng nên! Ráng chờ thôi. Chàng ngó ra biển. Lâu thế. Có đến hơn nửa giờ rồi. 

Đêm Thứ Năm ở Reno, sòng bạc không đông. Chàng đánh bài tà tà với ly Cognac. Cái cảm giác nặn bài vẫn quyến rũ chàng. Cả cảm giác sờ nắn các đồng chip, rồi quyết định đặt cửa. Hơn cả giờ qua chưa có bàn nào gay cấn. Chàng đốt thuốc lá, nheo nheo mắt, tợp hớp rượu, rồi bất ngờ đi tiền gấp đôi ván trước. Cú đi không tính toán theo thói quen làm chàng hơi hồi hộp. Chàng nhìn ông nhà cái chờ chia bài. Ông ta đang ngước nhìn ai đó đon đả mời chào. Một cô tóc dài vàng óng khẽ ngồi xuống ngay cạnh chàng.
Ông sao rồi?
Cô gái vừa mỉm cười nói với chàng vừa lấy tiền chip đặt cửa. Chàng cũng mỉm cười gật đầu nhìn cô gái. Sao lại có cô bé da trắng nhỏ nhắn trẻ đẹp đến thế. Chuyến này chắc mình chết. Hai lá bài đã được chia. Chàng lật lá thứ nhất trúng ngay con sì cơ đỏ rực. Cô gái reo vui khe khẽ, và nghiêng đầu xem con bài kế tiếp chàng đang nặn rất từ từ. Thật không thể ngờ: đó là con đầm cơ. Cô buột miệng:”black jack!” Chàng ngả bài mình ra, rồi cũng nghiêng đầu xem bài của cô gái. Cô chỉ được 13 điểm. Nhưng con bài ngửa của nhà cái là số 6. Cô gái không tỏ vẻ thất vọng, đôi con mắt xanh trong veo nhìn chàng như có ý hỏi mà không hỏi. Cả hai ngầm đồng ý giữ nguyên số 13. Những sợi tóc vàng của cô vương lên mặt chàng gây cảm giác rạo rực. Nhà cái hoắc! Cô phục vụ đến. Cô gái hỏi chàng:
Ông uống gì vậy?
Cognac.
Tôi cũng muốn thử.
Được thôi. Làm ơn cho hai Rémy Martin v.s.o.p.!
Đêm ấy là một đêm trắng và đỏ. Trắng là chàng không hề chợp mắt. Đỏ là chàng vừa được bạc vừa được tình. Cô gái gốc Pháp lai Do Thái tên Nicky, 23 tuổi, giờ là người Mỹ, làm việc ở Peppermill. Cô đẹp như một bông hồng hoàn hảo. Cô hồn nhiên kể chuyện đời. Thú vui của cô là đánh bạc, uống rượu, và…chọn đàn ông. Cái lão kiến trúc sư xây Eldorado, cả lão thị trưởng Reno. Em biết nhiều người Á Đông, nhưng anh là người Á Đông đầu tiên em chọn. Tại sao hả? Vì nhìn cách uống rượu hút thuốc đánh bạc của anh ra vẻ tay chơi; nhưng mặt anh, cả con người anh có một cái gì khác mà em muốn biết. Anh nói sao? Bây giờ em biết gì về anh ấy à? Anh là một người đàn ông. Đủ chưa? Anh chính là người đàn ông.

Hình như mưa không còn rơi trên lá cỏ. Chàng hỏi cô gái Mỹ tóc vàng:
Cô có muốn đi ăn tối không?
Có.
Ổ đâu?
Buckeye.
Bên Sausalito ấy à? Thịt bò nướng ngon tuyệt. Thế cô đã chọn tôi à?
Dĩ nhiên rồi. Nếu không em đâu có để anh khoác vai. 

chàng nghe đâu đó vọng lên bài 99 miles from L.A. với tiếng hát của Julio Iglesias.