những chuyến tầu điện
nghiến
qua đêm
ngày không đội mũ
vào núi
cúi buộc
lại giây
giày
em gầy cả đời tôi
đôi môi khôngbiếthôn mà đắm đuối
ở cuối mắt
có những con đường rất vu vơ
dẫn về thôn xóm
xam xám trái tim xanh
ai đóng đanh
máu chuộc niềm thống khổ
đổ lên đời
đỏ hai ngàn năm
lời căn dặn
muối mặn
giữa chúng ta
mãi mãi
là những bài
thơ
tường vũ anh thy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét