điêu khắc

Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

đầu năm uống rượu với khúc cây








rưng rức hay rưng rưng
ly rượu khóc
mấy hôm nay chỉ muốn chết
cho hết mọi hoang liêu
đầu năm bâng quơ trong rừng vắng
bất chợt thấy hai mẹ con con mèo hoang bất chợt đi ra từ khoang núi, chúng tôi sững sờ nhìn nhau rồi mạnh ai nấy đi, nhưng khuôn mặt hạnh phúc của chúng còn ướp tươi đầu óc tôi
tôi lượm được khúc cây tua tủa những vành tai nghe được mọi tiếng khóc
tôi biết rằng tôi tạc được tượng quán thế âm
khúc cây nói: khóc cũng là hát
tôi nói: cám ơn gỗ 
khúc cây bảo: chết sớm hay muộn đều là sự hóa kiếp. Sự sống vẫn tiếp diễn.
tôi hỏi: tự tử?
khúc cây cười khúc khích: cũng chẳng thay đổi được gì


 
 

2 nhận xét:

Tường Vũ Anh Thy nói...


Hà Cẩm Tâm nói:

"khúc cây nói: khóc cũng là hát
tôi nói: cám ơn gỗ
khúc cây bảo: chết sớm hay muộn đều là sự hóa kiếp. Sự sống vẫn tiếp diễn.
tôi hỏi: tự tử?
khúc cây cười khúc khích: cũng chẳng thay đổi được gì"
tvat

người + ta đều là người
khóc= hát mếu cười
sinh sao để y vậy
đi,chạy, đứng,ngồi
tự tử=tự sanh
cọ quậy lung tung
y chang không khác...

mỗi ngày có nhiều niềm vui
nghĩ tới nghĩ lui
nghĩ xuôi nghĩ ngược
nghĩ được nghĩ không
niềm vui dông mất...
hct.

Tường Vũ Anh Thy nói...

Hà Cẩm Tâm nói:

bất chợt tôi nghe trong chăn ở đồng tháp mới biết chăn có rận
ở san jose cali mùa đông mời biết chăn có điện
phi châu chết vì không có gì ăn trong túi trống không
thung lũng tiền rừng bể bạc chết vì điện = điện tử
sống chết - chết sống - sống chết
hết+c = ? -- trần gian hay quần gấm áo hoa
có chi lùng lạ ba hoa chích choè...