Bấy giờ vào những năm
1981-1982, Đào Mộng Nam đến ở với tôi, với tập thơ tù của Nguyễn Chí Thiện chưa đóng thành sách. Đêm
đêm Đào Mộng Nam ngân nga như hát. Đúng vậy, chúng tôi không đọc, không ngâm,
mà là hát thơ Nguyễn Chí Thiện. Bài nào cũng có thể hát được dù không ai trong
chúng tôi là ca nhạc sĩ (mãi sau Phạm Duy mới phổ nhạc mươi bài).
Riêng tôi thích nhất
hai bài làm cách nhau 20 năm, và đã hát được lên theo giai điệu của riêng mình:
Mắt Em
Mắt
em mềm mại con đò
Anh
nhìn chẳng thấy hẹn hò một câu
Mắt
em trong mát giòng sâu
Anh
nhìn chẳng thấy nhịp cầu bắc qua
Mắt
em là một vườn hoa
Vắng
anh, thắm nở chói lòa sắc hương
Vườn
hoa ấy, chốn thiên đường
Anh
nhìn chỉ thấy cửa thường khép nghiêm
Nguyễn Chí Thiện (1957)
Con Tầu Cuộc Sống
Con
tầu cuộc sống tháng năm trôi
Bến
cũ sông xưa khuất hẳn rồi
Sóng
nước mênh mông chiều tắt vội
Ánh
đèn xa lạ sáng quanh tôi…
Chỉ
một lần, chỉ một lần thôi
Trở
lại phòng xưa, kẻ khác ngồi
Ai
mất, ai còn, ai lặn lội
Tìm
trong ký ức xa xôi
Nguyễn Chí Thiện (1977)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét