con mắt đỏ vừa kịp tỉnh dậy trước khi chết
để thấy đôi mắt dịu dàng như cát
hát cùng nhau bài ca cây xương rồng
cây xương rồng phồng lên theo mưa gió
gió hư không rộn rã cuối chân trời
cây xuơng rồng mỉm cười chào nhân thế
kể lể trên con đường tơ lụa chân lạc đà bé bỏng*
vẫn tải thêm hoa đến bên nàng
* mượn chữ của Bùi Giáng:
người đã định một lần thôi để hỏng
đường vu vơ về chốn cũ trăm năm
miền cát lạnh chân lạc đà bé bỏng
bóng hình em tơi tả dưới trăng rằm
(trong tập Mưa Nguồn, theo trí nhớ, chưa chắc đã có thâtj)