ta tra tấm thẻ quá khứ vào một khe cửa khép
mơ ùa ra
những giấc mơ chằng chịt những giấc mơ
tiếng
cỏ mọc ngoài xa như tiếng tóc mọc sau đầu
những sân ga
cuối thu không rộn rã
như thơ không nao
nức mọc chuyến đi xa
tiếng chim kêu
mở suốt tầng không trống trải
rời rợi dưới
chân từng hạt cát nghênh ngang
nếu mưa có rơi
thì mưa tự ướt
nếu cát có đầy thì cát tự vơi
biển liền cát
tràn men trắng mát
này cát mưa cát
mưa ơi
màu rượu nho
nhuộm thắm thời gian dan díu với thời gian
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét