đang đứng ở sài gòn hay ở san francisco
nắng tháng tư nhòa cả mưa và nhớ
ú ớ gọi tên ai giữa gió chiều không có nhiều bụi
bức tượng đội trời không vá được người đi như mắc cửi
ôi những bàn chân những bàn chân những bàn chân
sài gòn không có sóng biển mà lao chao lảo đảo
san francisco toàn biển mà sao chẳng chòng chành
những con cua nghĩ ngợi những con sên không phải là con ốc
đường phố dốc xuống nhà nhà dốc lên đường
đừng khóc
ba mươi bảy năm là cả đời vangogh
hoa hướng dương biến thể thành hoa mặt trời
làm sao nghe được những ý nghĩ chưa thốt thành lời
nhạc của chopin xoa niềm tuyệt vọng
còn đọng trên ly bia chút tình quá khứ
đừng khóc cuối tháng tư
tvat 12/4/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét